Search

Khơi dậy đam mê – Hành trình tri thức cùng Câu lạc bộ Đại cương PTO

      Trong cuốn sách “Đừng bao giờ từ bỏ khát vọng” của Nick Vujicic từng viết rằng: “Bạn có thể tin vào những giấc mơ của mình, nhưng bạn phải hành động để biến những giấc mơ ấy thành hiện thực”. Vâng, thật vậy, nó rất đúng với tôi. 

      Là một sinh viên Trường Đại học Nha Trang (NTU), tôi khao khát được chia sẻ kiến thức và mong muốn mang đến cho mọi người một nguồn năng lượng tích cực trong học tập. Và thật may mắn khi tôi biết đến Câu lạc bộ Đại cương PTO (Câu lạc bộ với mục tiêu giúp sinh viên các khóa ôn tập kiến thức một số học phần bắt buộc của Trường Đại học Nha Trang), nơi đó đã tiếp thêm ngọn lửa và sức mạnh cho ước mơ của tôi. Đây là một hành trình đầy kỷ niệm và đáng nhớ mà tại đó, tôi được chia sẻ những kiến thức mà mình đã tích lũy được cho các bạn sinh viên.

      Có rất nhiều người hỏi tôi: “Bạn đã học được gì ở đó”, tôi chỉ im lặng và để họ tự nhận ra tôi đã thay đổi như thế nào: kỹ năng giao tiếp ngày càng trở nên thành thạo hơn, tôi đã kiên nhẫn trong việc lắng nghe và quan sát trong mọi trường hợp, kỹ năng hợp tác cũng cải thiện đi rất nhiều và chính Câu lạc bộ đã dạy tôi những điều đó. Có thể nói, kỷ niệm trên hành trình sinh viên của tôi thì có rất nhiều nhưng với PTO thì khác, nó đã để lại trong tôi một cảm giác ấm áp đến lạ thường mà không ngôn từ nào có thể diễn tả được.

      Ký ức về buổi trợ giảng đầu tiên vẫn còn hằn sâu trong tâm trí tôi. Đó là một buổi chiều chập tối, với những hạt mưa lác đác, những cơn gió nhẹ từng hồi lướt qua da, những tiếng “lách tách” ngoài hiên giảng đường G7. Sự lạnh giá, ẩm ướt mùa đông cũng không thể nào làm dịu đi sức nóng của tri thức bên trong lớp học. Ngay từ giây phút đầu tiên khi bước vào tôi đã rất lo sợ: “Liệu mình có khả năng để giúp các bạn hay không?”, “Với lượng kiến thức mình có được thì liệu rằng có đủ để giảng dạy cho các bạn?”. Vô vàng câu hỏi “liệu rằng” nảy ra trong suy nghĩ của tôi. Nhìn những gương mặt tràn đầy sự mong đợi của các bạn sinh viên tâm trạng tôi lại nặng nề vô cùng. Tôi bắt đầu hướng dẫn cho các bạn về những nền tảng cơ sở của giải tích – một môn học tưởng chừng khô khan, cứng nhắc nhưng các bạn lại rất thích thú và chăm chỉ. Những ánh mắt hiếu kỳ, những nụ cười năng lượng khi làm bài tập, chính khoảnh khắc đó, tôi đã biết rằng mình đã truyền đạt được đúng kiến thức cho các bạn. Sau giờ học, các bạn rất tích cực hỏi han về các kiến thức còn dang dở, cơn mưa dần tạnh đi nhưng sự nhiệt huyết của các bạn vẫn không hề thuyên giảm.

Câu lạc bộ PTO lớp Giải tích.

      Mỗi buổi trợ giảng là một chuyến phiêu lưu đầy bí ẩn, chuyến phiêu lưu không chỉ dừng lại ở NTU, mà còn mang chúng tôi đến với làng trẻ SOS tại thành phố Nha Trang tỉnh Khánh Hòa. Tôi đã có cơ hội chia sẻ và trò chuyện với các em nhỏ tại đó. Những ánh mắt của sự ngây thơ, nụ cười hồn nhiên ấy đã làm tôi xao xuyến, tôi dạy cho các em những phép tính đơn giản, kể những câu chuyện truyền cảm hứng học tập. Những tiếng cười, những tràng pháo tay của các mầm non nhỏ ấy như chạm khẽ vào tim tôi, tôi bất chợt nhận ra rằng những gì tôi đang làm không chỉ còn là hỗ trợ giảng dạy mà nó chính là sự kết nối những trái tim tạo ra nguồn động lực mạnh mẽ để vun đắp những mầm non xanh đầy hy vọng này.

Câu lạc bộ PTO tại Làng trẻ SOS.

      Chính ngôi nhà chung PTO đã làm đa dạng thêm nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, mang lại nhiều hành trình trải nghiệm mà có lẽ là chứa đựng nhiều kỷ niệm đáng nhớ nhất. Cái tên PTO nghe có vẻ xa lạ ấy, nhưng thật ra là chứa đựng cả tâm huyết của những anh chị cựu sinh viên NTU, cái tên ấy là viết tắt của từ Tiếng Anh “PASS THE OUTLINE”, nó không chỉ là việc truyền đạt những kiến thức mà còn là nơi để chia sẻ những giá trị cốt lõi để rồi cùng nhau xây dựng, phát triển hơn trên hành trình của mỗi người. Giữa biết bao nhiêu câu lạc bộ của Trường, cái tên ấy luôn chứa đựng một cái gì đó rất nổi bật, mà không thể hòa lẫn vào đâu được.

      Có lẽ, điều mà tôi thấy tuyệt vời nhất là sự gắn kết giữa câu lạc bộ - tôi - các bạn sinh viên. Chúng tôi không còn là những người dạy học và những người tiếp thu kiến thức nữa, mà ở đây chỉ có những người bạn có thể cùng chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau.

Các thành viên Câu lạc bộ PTO.

      Nhìn lại chặng đường đã qua, tôi cảm thấy mình thật may mắn khi được là thành viên của Câu lạc bộ Đại cương PTO. Tôi rất hạnh phúc khi chính nơi này đã khơi dậy đam mê trong tôi và đồng thời thổi bùng lên ngọn lửa kiến thức cho các bạn sinh viên. Tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều trong suy nghĩ và cả hành động của mình. Câu lạc bộ đã rèn giũa sự kiên trì, nhẫn nại trong tôi, là động lực để tôi tiếp nhận thêm nhiều kiến thức mỗi ngày. Tôi mãi ghi nhớ những lời động viên đầy chân thành từ các anh chị, tôi xem nó như nguồn động lực, là đốm lửa bùng cháy lên sự đam mê trong người tôi.

      Thời gian trôi qua thật nhanh, thoáng chốc tôi đã là sinh viên năm cuối, thời gian để tôi gắn bó với mọi người ở PTO dần khép lại. Tôi biết rằng bất kỳ lời cảm ơn hoa mỹ nào cũng không lột tả hết sự trân trọng và biết ơn của tôi với các thành viên Câu lạc bộ, tôi xin cất lại những nỗi lòng ấy vào một góc nhỏ trong tâm trí và tin chắc rằng, với lòng nhiệt huyết, sự đam mê bất diệt của những thế hệ sau, chắc chắn Câu lạc bộ Đại cương PTO sẽ vẫn duy trì và phát triển tốt, góp phần tạo nên góc nhỏ tri thức cho cộng đồng sinh viên Trường Đại học Nha Trang.

      Và các bạn cũng vậy, hãy vẽ nên đam mê trên hành trình tuổi trẻ của chính mình và hãy để tri thức dẫn dắt bạn đến sự thành công.

CÂU LẠC BỘ ĐẠI CƯƠNG PTO – DẪN HƯỚNG VƯỢT ĐẠI CƯƠNG

 

                                                                                                 Tác giả : Tạ Thị Thanh Thủy

                                                                                                        Lớp: 63 Markt-1

  • Chia sẻ

Bài viết trước

Lời tri ân gửi vào cành hoa giấy

Bài tiếp tiếp theo

Nằm say giấc trong thư viện