Search

Có một nơi tôi gọi là "ngôi nhà thứ hai"

Tác giả: Trần Thị Hà Yên - Sinh viên Khoa Kinh tế.

     Ánh nắng xuyên qua khe cửa nhỏ, tiếng chổi quét xào xạc của cô lao công mỗi sớm vang vọng dưới sân trường. Ôi tôi yêu cái cảm giác thức dậy và nghe những thanh âm này vào mỗi buổi sáng. 

     “Con người ta yêu một điều gì đó khi nó tạo cho ta những kỷ niệm đẹp”. Có ai đó đã từng hỏi tôi vu vơ rằng có yêu ngôi trường đại học mà bạn đang gắn bó không? Câu hỏi ấy đã khiến tôi suy nghĩ, tôi đã bắt đầu “biết yêu” ngôi trường này từ bao giờ?

     Nhớ lại chuỗi ngày của tôi rất đơn giản, xoay quanh những buổi học hàng ngày trên giảng đường. Tuy có vẻ rất ổn nhưng sâu trong thâm tâm, tôi vẫn muốn có thêm cơ hội để rèn luyện, cọ xát với thực tế để nâng cao kỹ năng của bản thân, chuẩn bị để đón nhận những cơ hội mới sau khi ra trường. Và Trường ĐH Nha Trang là nơi đã giúp tôi hiện thực hóa điều đó.

     Trường Đại học Nha Trang có rất nhiều câu lạc bộ dành cho sinh viên, mỗi bạn trẻ đều có thể tìm cho mình một nơi phù hợp để sinh hoạt, rèn luyện bản thân. Trong số rất nhiều cơ hội rèn luyện ở các câu lạc bộ của Trường, tôi đặc biệt bị thu hút bởi thông tin tuyển cộng tác viên của Trung tâm Hỗ trợ Việc làm và Khởi nghiệp. Bởi tôi thích tinh thần khởi nghiệp, thích sự đổi mới và sáng tạo, nên cơ hội này quả thật tôi rất muốn nắm lấy. Và may mắn thay, tôi đã được chọn tham gia đội ngũ cộng tác viên của Trung tâm, cũng chính từ đây “tình yêu” dành cho ngôi trường Trường ĐH Nha Trang trong tôi lại càng thêm rõ ràng, những hoạt động tôi được tham gia đã tạo thành những mảnh ghép kỷ niệm tôi không thể nào thiếu trong hành trình trưởng thành.

     Chúng tôi đã cùng nhau lên kế hoạch và thực hiện các hoạt động, cùng tranh luận về phương hướng phát triển hay những ý tưởng sáng tạo để hoàn thành mục tiêu. Tôi thích cảm giác nhìn thấy sự tiến bộ và cố gắng của các thành viên, tôi ngắm nhìn thành quả từ những hoạt động mà các thành viên cùng thực hiện. Tôi yêu thích cảm giác những ý tưởng của mình được duyệt và nhận được những lời góp ý rất xác đáng từ thầy cô, anh chị. 

      Tôi biết ơn Trường ĐH Nha Trang vì đã cho tôi cơ hội được gặp gỡ và làm việc với những con người tuyệt vời tại đây. “Ngôi nhà” thứ hai này đã dạy tôi rất nhiều điều, anh chị em ở đây ai cũng có điểm mạnh điểm yếu nhưng luôn sẵn sàng chia sẻ, sẵn sàng lắng nghe. “Ngôi nhà” này dạy chúng tôi cách chấp nhận sự khác biệt của mỗi người, cùng cố gắng thực hiện các hoạt động để ngày càng hỗ trợ được nhiều sinh viên hơn, góp sức xây dựng trường phát triển hơn.

     Có một nơi tôi gọi là ngôi nhà… Có một nơi tôi sẽ nghĩ đến ngay khi nhớ ba má… Có một nơi mà sẽ luôn rộng mở chào đón tôi quay trở về dù tôi đã không còn là sinh viên của Trường Đại học Nha Trang. Chỉ một nơi đã cho tôi biết rằng ngôi trường này tuy rộng lớn nhưng vẫn có một nơi để tôi “yêu” trường…

     Ánh nắng vẫn xuyên qua khe cửa nhỏ, tiếng chổi quét xào xạc của cô lao công mỗi sớm vẫn vang vọng dưới sân trường. Thời gian của tôi dưới mái trường không còn nhiều nữa, tôi chỉ còn một năm để lắng nghe những thanh âm tôi yêu thích và chỉ một năm nữa là tôi sẽ không được gặp anh em trong “ngôi nhà” thứ hai này nữa. Thời gian còn lại càng ngắn tôi càng phải cố gắng trân trọng cho hiện tại, giờ đây chúng tôi vẫn có thể gặp nhau mỗi ngày, cùng cố gắng, nỗ lực và có thêm nhiều kỷ niệm đẹp cùng nhau.

     Mỗi lúc đứng trước cửa tòa nhà A3, nghe thấy tiếng cười nói và bàn tán sôi nổi của các thành viên, tôi lại thầm nghĩ: “Bao lâu nữa chúng ta sẽ ngồi cùng nhau như thế này trong căn phòng 202 của tòa nhà A3 – Trường ĐH Nha Trang?” Nhớ lắm và yêu lắm, “ngôi nhà” thứ hai của tôi ơi!

  • Chia sẻ

Bài viết trước

Lời tri ân gửi vào cành hoa giấy

Bài tiếp tiếp theo

Kỳ học quân sự tại Trường Đại học Nha Trang: Hành trình khám phá và trưởng thành